Chủ Nhật, 16 tháng 5, 2021
LUẬN VỀ GIÁO LÝ
NGỌC MINH ĐÀI (Vĩnh Hội – Sài Gòn)
Tuất thời Rằm tháng 7 Đinh Mùi (20-08-1967)
THANH-MINH ĐỒNG-TỬ, Tiểu Thánh chào chư Thiên mạng, chào chư liệt vị tam ban.
Vâng lịnh báo đàn, có GIÁO-TÔNG THÁI-BẠCH giáng cơ, chư liệt vị thành tâm nghinh tiếp, Tiểu Thánh chào chung, xin xuất ngoại ứng hầu, thăng...
(Tiếp Điển:)
GIÁO-TÔNG ĐẠI-ĐẠO THÁI-BẠCH KIM-TINH, Bần Đạo mừng chư hiền đệ hiền muội.
THI:
GIÁO truyền chánh pháp tại nhân gian,
TÔNG chỉ Cao Đài cứu vạn bang;
ĐẠI hội Long Hoa triều Thánh Đức,
ĐẠO hoằng thế giới xuất Thiên nhan.
THÁI hòa vạn vật nhơn nhơn lạc,
BẠCH sắc Thiên Tôn thế thế nhàn;
KIM Khuyết Ngọc Hư chiêu Bắc Đẩu,
TINH Quân phổ chiếu sắc Cao ban.
Ba tháng nơi cõi hồng trần đối với người nhàn rỗi coi như quá lâu, còn với những người có nhiệm vụ thực hiện chương trình thì dường như mấy ngày qua rất lẹ, còn nơi cõi vô hình lại càng xem rất lẹ hơn.
Thấp thoáng thời gian trôi qua, Bần Đạo lại hội ngộ chư hiền đệ hiền muội một lần nữa. Miễn lễ toàn thể đàn trung an tọa.
Chư hiền đệ hiền muội! trong hiện tại, ở bên đời đã và đang có không biết bao nhiêu người dở lại quyển sử để kiểm điểm lại bao nhiêu biến chuyển vinh nhục, thạnh suy, bỉ thới, thành bại, hưng vong. Còn nơi đây, chư hiền đệ hiền muội đã đến với Bần Đạo, có phải để nhờ mầu nhiệm cùng quyền năng của Thiêng Liêng soi sáng và hộ trì bao nỗi tâm tư đang thắc mắc, hoặc nhờ giải thoát bao nhiêu oan khiên nghiệp chướng đang đeo đẳng kéo trì một mảnh hình hài nơi cõi phù ba giả tạm, đã làm tâm trí hằng mải âu lo cho ngày nay và những ngày sắp tới, hoặc giúp phương pháp cho hiền muội hiền đệ sớm giải thoát những gì đang cám dỗ và hấp dẫn tâm tư vào đường thế tục.
Nếu phải thật vậy, chư hiền đệ hiền muội hãy tịnh tâm mà nghe Bần Đạo giải bày:
Đời người trong kiếp sống tạm, mấy mươi năm, gẫm lại cũng chẳng là bao, khôn ngoan nên chọn một đường lối mà đi cho đến nơi đến chốn, không nên thí nghiệm, vì tuổi đời không cho phép.
Chư hiền đệ hiền muội! nhớ lại hồi xưa, bên Trung Quốc, thuộc đời nhà Châu, vận nước đảo điên, lòng người ly tán, trong thì vô đạo hôn quân, loạn thần tặc tử, ngoài thì chư hầu phản phúc trộm cướp lung tung, quân bất quân, thần bất thần, phụ bất phụ, tử bất tử, đã khiến lê dân đồ thán, non nước suy vong, xã hội điêu tàn, Thượng-Đế đã cho các bực Thánh nhân đến mở Đạo để đặt lại ba giềng năm mối. Đó là việc mấy ngàn năm trước.
Còn việc ngày nay, thì nào có khác chi đâu. Thế nên, Thượng-Đế đã hội Cộng Đồng Tam Giáo dụng huyền linh điển, mở Đạo cứu đời. Những nguyên căn vừa tỉnh thức, vừa sống lại với thiên lương, nhưng rủi vì phải gặp cảnh non nước biến đổi, thời cuộc điên nguy, làm chi phối lòng người; lòng Đạo vừa chớm nở, dục vọng lại nổi lên, lấn át cả thiên lương. Thế nên đã gây ra từ Tôn Giáo lại kỳ thị Tôn Giáo. Rất đổi khiến lòng người hoang mang, cũng chưa biết mình là ai, và phải đi đâu, cũng như phải làm gì?
Than ôi! trước cảnh trạng, hỏi ai hàng nguyên căn Thánh Triết, ai là bực quân tử trượng phu, ai ưu thời, ai mẩn thế, ai anh hùng ở lịch sử mai sau, hãy sớm nhận lãnh trách nhiệm vai trò của mình để xứng đáng được ghi trên dòng lịch sử.
Muốn đem lại an bình thạnh trị cho con người giữa thời loạn lạc phân tranh, có phải dụng tài năng ư? Dùng bạo lực ư? Dùng khí cụ tối tân ư? Dùng mưu mô xảo trá ư? Hay là đến lúc cuối cùng rồi cũng ngửa mặt lên mà gọi “Trời ơi!”
Chư hiền đệ rất diễm phúc là những người ngộ Đạo, trên phương diện lập công bồi đức, mà cũng là những người xây dựng một thế hệ đạo đức thanh bình cho nhơn loại mai sau, nhưng hiện tình cảm thấy khô khan, bị gò bó câu thúc trong khuôn viên mẫu mực, trong luật lệ qui điều, không được gọi sớm gọi chiều để giải quyết bao thắc mắc tâm tư của những thị dục thường tình.
Chư hiền đệ hiền muội nghĩ lại mà coi: một khi bắt tay vào việc để thực hành một vấn đề gì gọi là cải tiến, thì không thể đem cái phương cách mới đi so với những gì cũ kỹ, bại hoại, lỗi thời, rồi vội phê cái này là dở, cái kia là hay, việc này là xấu, việc kia là tốt. Đã là cải tiến, lẽ cố nhiên phải có những canh tân, nhưng phương pháp là nên tập lần với những gì cho là phải làm hay trông mới lạ. Khi đã nhận thức chính chắn buổi ban đầu, thì hãy theo đó mà đi, mà làm cho đến nơi đến chốn.
Những trang anh hùng hào kiệt, những bực Thánh Triết hiền nhân xưa cũng phải trải qua biết bao nhiêu lần buồn tẻ khô khan trong quãng đường tạo thời cải thế. Lúc đương thời không tránh khỏi những tiếng thị phi, gièm pha xuyên tạc, nhưng sự nghiệp để lại cho đời, khi đời nhận thức là hữu ích, bấy giờ mới truy tặng Thánh Triết Hiền Nhân.
Giáo lý Đạo Trời cốt đem lại những gì hạnh phúc cho vạn loại, cho tất cả mọi từng lớp chúng sanh, không riêng cho lớp người nào, cho Tôn Giáo nào, cho phe phái nào. Nếu có riêng là riêng cho những người dục vọng bại hoại lương tri. Còn sự phổ thông giáo lý Đại Đạo cũng không dành riêng cho lớp người nào. Ai cũng có thể làm được, miễn là hiểu được đường lối, mục đích và chủ trương cao cả của nó. Việc làm này không luận là lớn tuổi, nhỏ tuổi, không luận là có Đạo nhiều năm hay người mới vào, ít tuổi Đạo.
Nó đã đến, đang đến và sẽ đến với những ai am tường Thiên ý, học hỏi Đạo lý, tận tụy phổ thông, say sưa truyền bá.
Bần Đạo ban ơn toàn thể chư đệ muội tam ban được hồng phúc Chí-Tôn chan rưới, vững bước trên đường tạo lịch sử cho mai hậu, Bần Đạo giã từ, thăng...
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Sau trước nếu một lòng tự quyết,
Thì đạo, đời, muôn việc do ta,
Chánh tâm thành ý đó là,
Tu thân xử thế tề gia vẹn toàn.
Lỡ một kiếp đâu còn cơ hội,
Trễ một ngày khó đổi ngàn vàng,
Đừng rằng thế sự đa đoan,
Ví như một giấc mộng tràng rồi thôi.
10 phút tìm hiểu ĐẠO CAO ĐÀI .
Tác giả: Đào Công Tâm (Bản PPS) Dương Trọng Thu biên tập lại theo Google Slides
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét