Đại Đạo tạo con đò cứu khổ, Hướng đạo cần tự độ, độ tha. Năm chi bảy phái hiệp hòa, Trương cờ Đại Đạo xây tòa vạn linh.

LỜI GIAO CẢM

LỜI GIAO CẢM
(Kích vào hình ảnh để xem tiếp lời giao cảm)
  Xin chân thành cảm ơn quý huynh, tỷ, đệ, muội và quý độc giả đã ghé thăm NGÔI NHÀ ĐẠI ĐẠO

Thứ Ba, 13 tháng 7, 2021

CỔ ĐỘNG NÔNG VIỆN



Thánh Thất Trung Thành, ngày 20-12-ĐĐ.13 Mậu Dần (08-02-1939)

PHAN THANH GIẢN, Lão Thần chào chư Thiên mạng, chào đồng bào nam nữ khắp cả Trung Đàn.

Đồng bào ôi! Lão Thần không ngờ rằng hôm nay còn có thể đến trước mặt đồng bào để cùng nhau tỏ bày những nỗi thương tâm thảm mục từ lâu. Lão Thần những tưởng bảy thước thân sinh này đã đành phụ nghĩa non sông, một bầu tâm sự này đã đành quên dòng, quên giống đi rồi. Không! Không đâu! Lão vẫn còn, còn thương, còn tiếc, còn thở, còn than, còn con, còn cháu Hồng Bàng, còn Trời còn Đất Lão còn như xưa.

THI

Phong trào Âu, Á sắp nghiêng chinh,
Danh lợi gây nên cuộc bất bình;
Tư bản bần dân tranh đấu mãi,
Nam bang đạo đức hóa quần sinh.

x

Sinh giữa thời gian lắm núng nao!
Việt Nam thay đổi mấy phong trào;
Thiệt thòi nông nỗi ai hay biết,
Biết phải làm sao? phải tính sao?


BÀI


Sao vạn quốc liệt cường phú túc,
Sao ngũ châu sắp cuộc chiến tranh?
Biết lo kinh tế thực hành,
Kém phần đạo đức mà thành thế ư?


Đem kỷ sử đọc từ thượng cổ,
Mở địa đồ xem chỗ vạn bang;
Đã sanh trên đống đất vàng,
Cái mần tan hiệp, hiệp tan âu đành!


Tạo nên nước, nước thành, nước bại,
Đúc ra người, người dại, người khôn;
Trách sao lò Tạo không công,
Hễ sanh giống trắng thì không giống vàng.


Hỡi than ôi! Nam bang một thẻo,
Bốn nghìn năm, kẻ kéo người lôi;
Non sông bồi đắp, đắp bồi,
Lập rồi lại xóa, xóa rồi lập lên:


Liếc mắt trông trên nền quốc giới,
Mở miệng kêu này hỡi đồng bào;
Cớ sao mà tại vì sao?
Dân ta hèn yếu, phong trào kéo xoay.


Cũng tai mắt, mặt mày như kẻ,
Cũng uống ăn, sinh đẻ như người;
Á, Đông cũng một phương Trời,
Riêng chi Úc, Mỹ, chi người Tây Âu.


Cũng đồng sinh trong bầu Tạo Hóa,
Cũng sống chung trên quả địa cầu;
Người sao dân mạnh, nước giàu?
Có tàu vượt bể, có tàu lên mây.


Chế máy móc dựng gầy công nghệ,
Lập thương nông cứu tế quốc phòng;
Nào là điện tín, phi công,
Nghe xa nghìn dặm, đi không đầy giờ.


Dân tộc ta sao khờ, sao dại?
Nước nhà ta sao bại, sao hư?
Không nghề nghiệp, không thiên tư,
Văn minh công nghệ ai chừ khuyếch trương?


Sĩ trau chuốt văn chương thi phú,
Nông kể chi bần phú tương thân;
Rồng bớt cẳng, rắn thêm chân,
Công tư vét sạch phần dân của làng.


Mạnh hiếp yếu lòng toan gớm ghiếc,
Giàu dọa nghèo chi xiết rên than;
Hỡi ôi! Con cháu Hồng Bàng,
Cũng là máu đỏ, da vàng, đầu đen.


Cướp giựt nhau vì ăn, vì mặc,
Chém giết nhau vì ghét, vì thương;
Còn chi đạo lý luân thường,
Cửa nhà xiêu đổ, phong cương suy đồi.


Đọc Quốc sử dầu sôi sục sục,
Xem Phổ nghi lửa đốt phừng phừng;
Sống chưa đẹp, thác chưa ưng,
Thôi thôi nhơn sự vui buồn cười khuây!


Dại vì dại mà gây cấu xé,
Khôn vì khôn mà đẻ thị phi;
Khốn thay khôn dại ra gì!
Dại khôn, khôn dại ích chi chăng là!


Trên thượng giới thiết tha kinh khủng,
Dưới hạ dân bủn rủn tinh thần;
Cái mầm vạn quốc chiến tranh,
Bởi không Đạo đức mà sanh dập dồn.


Tính cũng tính bảo tồn dân tộc,
Lo cũng lo bồi đắp dân sinh;
Chế ra máy móc thực hành,
Không ngờ Tư bản tung hành tóm thâu.


Đứng lên hỡi, kẻ sau người trước,
Ngồi xuống than, này nước này non;
Cám lòng thương lũ con con,
Ăn chi mà chịu hao mòn thân sinh.


Ruộng bỏ hoang cây giành cỏ đoạt,
Chẳng thiếu chi mỏ bạc mỏ vàng;
Không lo khai phá mở mang,
Để lo rỉa góc vạt đàng gọi khôn.


Đồng bào ơi! Quốc hồn xiêu đổ!
Đồng bào ơi! Thẹn hổ non sông;
Vì thất học, vì thiếu nông,
Suy ngoài xác thịt, kém trong linh hồn.

Kìa Tây trúc, Phật tôn Thiên Đạo !
Kia Đông Châu Nho giáo nhân luân;
Trong Ni kiến thiết Đại đồng,
Đại đồng gốc bởi rèn lòng tu thân.


Thân tu đặng xử xong gia đạo,
Gia đạo tề hoài bão quốc phong;
Quốc phong lên đến Đại đồng,
Còn đâu phân giống chia dòng mối manh.


Nước nước thảy, trời xanh chưởng quản,
Dân dân đồng, bè bạn ruột rà;
Nga là Đức, Đức là Nga,
Nam là Pháp đó, Pháp là Nam đây.


Dụng khoa học trước gầy đạo đức,
Toan Đại đồng cần nhất tu thân;
Khuyếch trương học nghiệp canh nông,
Đồng bào ai có biết không đồng bào?


Mấy nghìn năm phong trào điên đảo,
Chưa dịp nào Chánh giáo phục khai;
Thích, Nho, Gia, Lão nước ngoài,
Ngày nay mới thấy Cao Đài Nam bang.


Cơ hội này Lão toan tận lực,
Quyết làm cho hết sức bình sanh;
Làm cho Nông viện đạt thành,
Làm cho nòi giống khỏi giành giựt nhau.


Kêu một tiếng đồng bào ai hỡi,
Đưa tay lên giúp với Lão Thần;
Kẻ lo của, người lo công,
Gầy chung cái cuộc Đại đồng sau đây.


Người Nam, Bắc, Đông, Tây mau lại,
Khách trẻ, già, trai, gái bươn vô;
Nào ai đã thác xuống mồ,
Cũng mau dậy giúp cơ đồ canh nông!


Hỡi than ôi! Có không, không có,
Có cùng không ai nỏ riêng chi?
Này Trung, Nam, Bắc ba kỳ!
Đại đồng muốn đến quản gì công lao!


Có ai nào!
Hỡi anh hào!
Phải làm sao!


Làm sao dân đặng no lòng,
No lòng, ấm cật còn mong mỏi gì?



Thôi Ta chào lui./.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Sau trước nếu một lòng tự quyết,
Thì đạo, đời, muôn việc do ta,
Chánh tâm thành ý đó là,
Tu thân xử thế tề gia vẹn toàn.
Lỡ một kiếp đâu còn cơ hội,
Trễ một ngày khó đổi ngàn vàng,
Đừng rằng thế sự đa đoan,
Ví như một giấc mộng tràng rồi thôi.

  • Đức Giáo Tông Đại Đạo, Cơ Quan Phổ Thông Giáo Lý, 14-3 Quý Hợi
  • 10 phút tìm hiểu ĐẠO CAO ĐÀI .
  • Tác giả: Đào Công Tâm (Bản PPS)
  • Dương Trọng Thu biên tập lại theo Google Slides