BẠCH PHỤNG ĐỒNG TỬ: Chào chư Hiền hữu. Giờ nầy Em đến đây, rất vui, Em mới học được mấy vần thơ, Em muốn giúp vui cùng bạn Thanh Long. Vậy chẳng biết Hiền độc giả có đủ sức chăng? Hãy chú tâm, đoạn nầy gọi là: “Triều Tiên Lược Truyện”.
BÀI
Triều Tiên mây cuộn trăm chiều,
Lắc lay tùng bá hiu hiu gió đùa.
Cây trĩu quả, quả chua quả đắng,
Cành trổ hoa, hoa trắng hoa hồng;
Xanh ranh lũ bướm, đàn ong,
Cảnh vui sao gợi tấm lòng ta không?
Bỗng nghe tiếng Tiên đồng phía trước,
Gót khoan thai lần bước ra đi;
Hỏi ai kêu gọi việc gì?
Ủa mà đồng tử Thanh Y đây này!
Anh sao rảnh đến đây chi đó?
Thanh Y rằng: Trong có Thầy không ?
Em vào bạch lại Tiên Ông,
Thái Sơn Tiên Trưởng xin cùng tới thăm.
Vâng lời dạy vào trong tâu lại,
Tôn sư: Ừ, thôi hãy mời sang;
Tháo then, mở hoát, cửa Càn,
Lọet lòe một đạo hào quang muôn nghìn.
Núp bên cạnh mắt nhìn tỏ rõ,
Thấy XÍCH MY LÃO TỔ liền sang;
Tôn sư bước xuống Bồ đoàn,
Nghiêng mình thủ lễ, phân hàng chủ, tân.
Đóng cửa động chân lần trổi bước,
Cùng Thanh Y quì trước điện rồng;
Cúi đầu đảnh lễ Tiên Ông,
Chúng con muôn lỗi đoái lòng thứ dung.
XÍCH TIÊN Ông thưa cùng Chưởng Giáo,
Nhân đến đây đàm đạo Thiên cơ;
Cơn vui xin thử cuộc cờ,
Tôn sư chép miệng; Ờ ờ đem ra
Dắt đến trước vườn hoa thạch kỷ,
Sắp cờ xong phân vị hậu, tiền;
Xuống tay, mã nhật, tượng điền,
Hoành xe, tấn chốt, pháo liền vỗ qua!
Chưởng Giáo bỗng cười òa khen phải!
Hèn chi mà nhân loại cạnh tranh;
Ai ai cũng giữ nước mình,
Đến cùng Tôn giáo rẽ tình bạn thân!
Cuối Hạ nguơn mấy lần lập Đạo,
Tạo Tây Ninh rồi tạo Trung ương;
Khác chi bạch mã nhượng đường ,
Mặc tình xe pháo, đường trường ruổi giong.
Không thèm bắt, cũng không thèm ví,
Mặc tung hoành rồi bí như chơi;
XÍCH MY nghe nói nổi cười,
Thiệt tan rồi hiệp lẽ Trời đương nhiên.
Vừa nghe qua em liền sửng sốt,
Nhớ bạn hiền biết thốt sao ra!
Liền nghe lịnh dạy hiến trà,
Cùng Thanh Y dắt nhau ra hậu đường .
Nhớ bạn ngọc trần dương thổn thức!
Biết ai về gởi bức thư hồng?
Ôi! Này anh hỡi THANH LONG!
Em về, anh ở, tấm lòng không nguôi!
Thanh Y đã có lời can giáng,
Thôi mà thôi! Thôi bạn chớ phiền!
Hai ta viết đoạn trường thiên,
Bữa nào thẳng xuống trần duyên tỏ cùng.
Cùng cố hữu THANH LONG bạn hỡi!
Động Triều Tiên sớm đợi tối chờ;
Viết thơ khó nỗi gởi thơ,
Mấy khi được đến đàn cơ bữa này!
Bầu tâm sự khó khuây khó lảng,
Nông nỗi này ai hãn cho chăng?
Gây chi cái nghĩa kim bằng,
Để em hoại chí, anh oằn vai mang!
Mấy năm trời không than không thở,
Vui cùng cam, hay dở cùng cam;
Nhớ ngày gót giả từ Nam,
LONG, LÂN, QUY, PHỤNG, luận đàm Tứ Linh.
Nồng nàn bấy khúc tình hoằng hoại,
Trận phong lôi bẻ gãy cánh tòng;
Ôi này anh hỡi THANH LONG!
Trước sau quạnh quẽ, ngoài trong một mình.
Trời tăm tối gập ghềnh đường sá,
Chí thương đời đạp giá xông mưa;
Một mình đi sớm về trưa,
Thương em, nhớ bạn lòng chưa nguôi lòng!
Em tự trách mình không xong phận,
Gánh nữa đường trao cấn cho anh!
Than ôi! Lắm nỗi nhọc nhành,
Cung Tiên em thật chẳng đành lòng an.
Nghe nói đến cơ Đàn nao nức,
Bận trăm chiều ruột đứt bầm gan!
Nhớ khi chung chiếu chung màn,
Vinh hoa chung hưởng, cơ hàn chung vui.
Chừ mình anh tới lui trơ trọi,
Biết cùng ai han hỏi cùng ai?
Ngày qua tưởng cũng quá dài,
Kể từ Giáp Tuất tới nay Mậu Dần!
Năm năm trời tấm thân bao quản,
Chí thương đời, lướt đạn xông tên;
Mối sầu canh cánh đôi bên,
Nỗi QUY chuyển kiếp, LÂN quên lời thề.
Thôi, nhắc bấy não nề thêm bấy!
Lại Tây Cung trông thấy đau lòng;
Ôi này anh hỡi THANH LONG!
Bền tâm tròi trọi, vững lòng trơ trơ!
Em không tưởng, không ngờ như thế,
Hay đâu mà huynh đệ phân ly;
Lỗi thề trách tại KIM QUY,
Tái sinh Yên bái, Bắc kỳ, Lý gia.
Phúc nhà em, ai mà có hãn,
Bảy bà con (1) tuyệt mạng vong thân;
KIM QUY còn ở lại trần,
Tam ca Chơn Thánh, Tiểu Thần tứ ca
Buồn như thế, vui đà như thế,
Nhớ THANH LONG hiền đệ không đành!
Nặng oằn một gánh nhơn sanh,
Trung châu chưa ngớt, Bắc thành tới đây.
Chống nhà lớn, một cây khó chống,
Biết ai lo, ai nống giùm cho!
Khuyên anh lòng chớ đắn đo,
Em xin mặc hộ âm phò cùng anh!
Thân có khó thì danh mới rạng,
Điểm THANH LONG vào bảng Đại đồng;
Rạng danh con Lạc cháu Hồng,
Mệnh Trời đặt để thành công ở người.
THANH LONG hỡi! Anh ơi có rõ,
Một cơ quan chẳng nhỏ nhoi gì;
Ban đầu khó nhọc nài chi,
Làm sao chống vững Trung kỳ bớ anh!
Nỗi cực khổ khó đành khuây lảng,
Chí không sờn, chẳng ngán chẳng ghê!
Thế tình mặc kẻ khen chê,
Miễn ta đừng hỗ lời thề thôi ta.
Bỗng nghe tiếng hiến trà đâu mất?
Cùng Thanh Y lật đật chạy sang;
Trường Thiên viết chữa hoàn toàn,
Đây là nhạn tín, đôi hàng cùng anh.
Độ dẫn nhơn sanh,
Chí quyết hữu thành;
Em giúp cùng anh,
Cơ nghiệp đắc thành.
BẠCH PHỤNG ĐỒNG TỬ. Em chào, em lui./.
---------------------------
(1) Mẹ (Bà Cửu: Trần Thị Cải mất 20/11/Giáp Tuất: Lê Văn Liêm và Lê Văn Bặc chết 03/8/Giáp Tuất. Bạch Phụng chết 04/6/Ất Hợi, Kim Quy chết 04/9/Ất Hợi. Con dâu Lê Thị Lợi chết 12/4/Ất Hợi. Cháu nội Lê Thị Huệ chết 01/10/Ất Hợi
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét